Hình ảnh xạ hình toàn thân sau điều trị I-131 của bệnh nhân Nhung vào tháng 6 vừa qua
Bệnh nhân được phẫu thuật cắt toàn bộ tuyến giáp kèm nạo vét hạch cổ 2 bên. Đánh giá trong mổ cho thấy khối u lớn chiếm toàn bộ thùy trái tuyến giáp, xâm lấn khí quản, thực quản, dính vào cơ ức giáp, u xâm lấn ra mặt sau sát cột sống, xâm lấn thần kinh X và tĩnh mạch cảnh trong trái.
Kết quả sinh thiết khẳng định, bệnh nhân mắc ung thư tuyến giáp thể nhú giai đoạn 2 đã di căn 2 phổi, hạch trung thất. Sau đó, bệnh nhân được chuyển sang Trung tâm Y học hạt nhân và Ung bướu, Bệnh viện Bạch Mai để điều trị.
GS Mai Trọng Khoa, nguyên Giám đốc Trung tâm Y học hạt nhân và Ung bướu, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, hạch lớn nhất của bệnh nhân khi bóc ra có kích thước khoảng 2 cm, trên phổi có nhiều nốt kích thước 0,8x0,4 cm, liệt dây thanh.
Các bác sĩ đã hội chẩn và chỉ định cho bệnh nhân điều trị bằng iod phóng xạ I-131. Từ đó đến nay, bệnh nhân có đáp ứng, được hẹn tái khám định kỳ.
GS Khoa cho hay, ung thư tuyến giáp là ung thư phổ biến nhất của hệ nội tiết, tại Việt Nam xếp thứ 9 trong các loại ung thư phổ biến với hơn 5.400 ca mắc mỗi năm. Tỉ lệ mắc bệnh ở nữ cao gấp 3 lần nam.
Giai đoạn sớm của ung thư tuyến giáp rất mơ hồ, khi có biểu hiện nuốt nghẹn, khàn tiếng đã ở giai đoạn muộn hơn
Ung thư tuyến giáp gồm 2 nhóm: Ung thư tuyến giáp thể biệt hóa và ung thư tuyến giáp thể không biệt hóa. Trong đó ung thư tuyến giáp thể biệt hóa tiến triển chậm, tiên lượng tốt, gồm thể nhú, thể nang hoặc hỗn hợp 2 thể.
Thể nhú là thể hay gặp nhất của ung thư tuyến giáp, chiếm 70-80%. Vị trí di căn hay gặp của ung thư tuyến giáp là phổi, xương…
So với nhiều loại ung thư khác, ung thư tuyến giáp có tiên lượng điều trị rất tốt. Tính chung tỉ lệ bệnh nhân sống qua 5 năm kể từ khi chẩn đoán là trên 90%.
Đối với bệnh nhân ung thư tuyến giáp thể nhú đã có di căn như trường hợp chị Nhung, phương pháp điều trị hiện nay là phẫu thuật cắt tuyến giáp toàn bộ kết hợp với điều trị I-131, sau đó điều trị bằng liệu pháp hormone thay thế giúp duy trì bệnh ổn định lâu dài.
Giống như nhiều loại ung thư khác, các dấu hiệu sớm của ung thư tuyến giáp rất mơ hồ, do đó người dân cần đi kiểm tra sức khoẻ định kỳ, cách đơn giản để phát hiện là siêu âm tuyến giáp.
Nếu muộn hơn, bệnh nhân có thể có biểu hiện khàn tiếng, nuốt vướng khi u chèn vào thực quản, khó thở khi u chèn khí quản; thứ tư, xuất hiện hạch ở cổ, di động theo nhịp nuốt.
* Tên bệnh nhân đã được thay đổi.
Thúy Hạnh
- Thấy con thở khò khè, khi đi khám, cha mẹ được bác sĩ thông báo bé đã mắc ung thư tuyến giáp di căn, trên cổ chi chít hạch.
" alt=""/>Bị khàn tiếng, cô gái sốc khi phát hiện ung thư di căn phổiThông thường thủ thuật này kéo dài từ 1,5 đến 2 giờ, bệnh nhân được gây tê, tiêm thuốc giảm đau. Tuy nhiên, với bà cụ, việc thực hiện khá khó khăn, toàn bộ quá trình siêu âm, tiến hành, xử lý các phát sinh kéo dài đến 5 giờ.
“Bệnh nhân được tiêm thuốc giảm đau, gây tê nhưng vẫn sợ hãi và đòi về. Bà nói không muốn chạy thận nữa, để bà chết đi mà người con cứ bắt phải làm. Chúng tôi nghe rất thương, dỗ dành rằng con cái thương bà mới muốn bà chạy thận. Nói một hồi bà cũng đồng ý”, chị Trinh kể.
Tuy nhiên, vì tâm lý sợ hãi, bà liên tục than đau, nắm chặt tay điều dưỡng suốt thời gian làm thủ thuật. “Hôm đó tôi làm việc gần 12 giờ liên tục nên khá mỏi chân. Tôi định đi ngồi một chút nhưng bà bảo cho bà nắm tay để bớt sợ. Vậy nên tôi ngồi xuống tại chỗ luôn, chuyện chỉ đơn giản vậy thôi”, điều dưỡng Trinh cười.
Chăm sóc bệnh nhân chạy thận đã 4 năm, chị Trinh cho biết, không thể tránh khỏi chuyện bị to tiếng, quát mắng. Có thể, người bệnh buồn việc nhà, đau đớn, mệt mỏi nên cáu gắt với điều dưỡng.
“Ngày mai họ lại xin lỗi thôi, mình không trách gì cả mà thương bệnh nhân nhiều hơn. Ở đây có những người chạy thận đến lúc chết, có người không ai chăm sóc hoặc không có tiền… Chúng tôi không giúp được gì hơn, chỉ biết lắng nghe rồi tâm sự với người bệnh”, chị Trinh nói.
Bác sĩ Từ Kim Thanh cho hay, việc chạy thận là suốt đời nên bệnh nhân gắn bó với y bác sĩ như gia đình. Những lần mổ tay, đâm kim, đặt tĩnh mạch đùi… trong nhiều năm khiến họ sợ hãi và ám ảnh. “Sự đau đớn, mệt mỏi của người chạy thận chỉ có điều dưỡng thấu hiểu nhất”, bác sĩ Thanh kể.
Theo điều dưỡng Mai Thị Hà, người đã gắn bó 10 năm ở Khoa Thận Nội tiết, công việc tại khoa không theo giờ hành chính mà chia ca kíp. Nếu ca sau thiếu người hoặc nhiều việc hơn, chị có thể ở lại hỗ trợ đồng nghiệp. Có những thời điểm, việc nhiều đến mức chị Hà không kịp đón con, bé phải ở trường đến tối chờ mẹ.
“Không thể nói công việc không vất vả, chúng tôi làm việc xuyên lễ tết vì bệnh nhân chạy thận không thể ngưng được. Đôi lúc mệt mỏi muốn dừng lại nhưng nghĩ đến bệnh nhân và 10 năm gắn bó, tôi lại cố gắng thêm”, chị Hà cười.
Ở đây hiện có hơn 200 bệnh nhân chạy thận chu kỳ. Ai cũng có màu da xám xịt và sự mệt mỏi. Trên giường là một người bệnh 68 tuổi đang lọc máu 3 lần/tuần, mỗi lần 3 giờ. Chân phải của bà vừa bị cắt bỏ, tay phải sưng phù, đi lại phải có người dìu dắt hoặc xe lăn.
Máy báo hiệu hoàn thành quy trình lọc máu, nữ điều dưỡng cẩn thận tháo các đường ống đang nối vào tay người bệnh.
“Bệnh này làm người ta biến dạng, khổ lắm. Không biết cái chân còn lại bao giờ phải cắt. Cũng may các cô ở đây thương người, nhẹ nhàng với chúng tôi”, bà vừa cười vừa thở dài.
Dù nắng mưa, dịch bệnh, lễ tết, lịch chạy thận của người bệnh suy thận mạn giai đoạn cuối không hề thay đổi. Nếu điều đó xảy ra, có thể vì họ đã hết tiền trang trải.
" alt=""/>Điều dưỡng ngồi gục vì mệt, vẫn nắm chặt tay để người bệnh quên đau